Mọi người cứ bảo đi du học cần chuẩn bị kiến thức, rồi kĩ năng làm việc nhóm, học tập, kết bạn, giao lưu trong môi trường quốc tế.
Mình thấy đúng thật, nhưng thật ra khi ở nước ngoài ngần ấy năm, kĩ năng mình tự hào nhất là survival skills, thật sự ở đâu cũng sống được, người bản địa ở đâu ăn gì mình cũng ăn được cái đó.
Trong hình là 1 ví dụ về việc tìm kiếm hay chế biến thức ăn cho khỏi đói. Sau một buổi dạy kèm học sinh xong muộn của mình hồi ở Ashinaga Uganda, cô trò mình xuống nhà bếp thì đã hết sạch đồ ăn rồi 😅. Cô trò học cả sáng mà chỉ còn mỗi cơm trắng thì không vui lắm, mình bèn chạy ra đầu ngõ, nơi có hàng rolex (nghe sang chảnh thế chứ thực ra là món roll-egg ở bên í 😅😅😅, trứng rán cuộn tròn lại, bên trong có cà chua kèm hành tây), mua 3 quả trứng và 1 quả cà chua. Mình mượn thêm cái chảo của anh bán hàng, rồi tự bác trứng (chứ đợi ảnh băm hành tây, thái cà chua lâu cảm giác mòn mỏi lắm) 😅. Vèo cái 2 phút, mình mượn thêm cái bát của anh í mang đồ ăn về để 2 cô trò ăn, ăn xong lại đem trả bát 😚. Ở đâu cũng thế, mọi người cởi mở welcome lắm, nếu mình cũng cởi mở, chân thật, thân thiện với họ.
Ngoài việc tìm tòi chế biến ăn uống nhanh gọn nhẹ, survival skills còn bao gồm khả năng định hướng (trước mình cũng chẳng biết đọc bản đồ đâu, chỉ có khả năng đi 1 lần là nhớ đường, nhưng đi 1 mình mãi thành giờ xác định phương hướng chuẩn lắm), trang bị và sử dụng vật dụng (y tế) cá nhân (trong túi bé bé của mình có cả kim băng, urgo, hộp kim chỉ 5 cm*5cm, nhíp để gắp vật sắc nhọn ra,…). Mọi người tự chủ động, flexible dần thì cuộc sống độc lập khi du học sẽ đơn giản và thuận tiện hơn rất nhiều.