Chiều hôm trước, mình có cơ hội được nói chuyện với thầy hiệu trưởng của 1 trường cấp 3 quốc tế tại Tokyo. Trường thành lập từ năm 2006, và tới nay vẫn giữ nguyên số học sinh ở mức 50 (tức một khối chỉ hơn 10 bạn).
Thầy bảo có nhiều lý do mà không mở rộng quy mô trường, mặc dù đã nhiều lần đứng trước các cơ hội. Thầy không muốn học sinh của mình có trải nghiệm học cấp 3 giống thầy ngày xưa. Thầy đã hơn bốn chục xuân xanh, trước học ở một trường to ở Chicago, ngày tốt nghiệp mặc gown, ngồi cạnh các bạn theo thứ tự bảng chữ cái mà chẳng biết bạn là ai, sau tốt nghiệp cũng chỉ còn liên lạc với số người đếm trên đầu ngón tay. Học sinh và giáo viên cũng không có nhiều cơ hội được gặp gỡ, hiểu biết về nhau. Ở trường này thì khác, không gian thật sự như một gia đình. Số lượng thầy cô và học sinh nhỏ, nên ai cũng có thể gặp nhau, bắt chuyện với nhau, và thầy luôn có thể kiểm soát được quá trình phát triển của từng bạn.
Mình chợt reflect lại bản thân, Opportunity Hunting hình như cũng thế (mặc dù bé tí teo teo). Mỗi lần đứng trước áp lực tiền bạc, mình nhìn lại những mô hình như phiên bản quốc tế của trường Tomoe trong truyện Totochan bên cửa sổ, và thấy tự hào vì đến giờ mình vẫn nhớ tên và keep track được profile từng bạn trong Opty Hunting. Số lượng có thể không nhiều nhưng chất lượng phải đảm bảo.
Mình vẫn hay nhắc các bạn mentees, chọn trường hãy chú trọng cân nhắc 3 chữ C:
- Curriculum: chương trình học của trường có interactive không, đáp ứng nhu cầu học tập và phát triển kiến thức, kỹ năng của cá nhân?
- Connection: cả trong và ngoài trường, liệu connection với cộng đồng học sinh, sinh viên, cán bộ trong trường có chặt chẽ hay không; liệu trường có liên kết nhiều với các công ty, tổ chức, tạo thêm cơ hội học hỏi thực tiễn cho người học không?
- Counseling: hỗ trợ (về mặt kiến thức, kỹ năng, tinh thần, vật chất nếu có) từ phía nhà trường dành cho học sinh, sinh viên như thế nào?
Hy vọng các bạn cũng sẽ thấy một ngôi trường phù hợp với 3 chữ C mà bản thân đang tìm kiếm, dù ở cấp bậc nào.