Mình đã chinh phục Học bổng trao đổi của Chính phủ Hàn Quốc như thế nào?

Bùi Hồng hiện đang là sinh viên năm 3 trường ĐH Ngoại thương đã được học bổng trao đổi toàn phần của chính phủ Hàn Quốc tại Korea University, Hàn Quốc kỳ mùa thu 2019. Bạn nào cũng đang có ý định apply học bổng, cụ thể là học bổng trao đổi của chính phủ Hàn Quốc thì đọc bài chia sẻ của Hồng dành cho bạn đọc Opty Hunting nhé <3.


Annyong mọi người!!!

Gần đây, sau một tỉ thời gian chờ đợi mỏi mòn thì cuối cùng mình cũng đã may mắn được chọn cho học bổng của Chính phủ Hàn Quốc dành cho sinh viên trao đổi trong kì thu 2019 sắp tới ( Nói đến đây thì, đúng thế, mình sẽ đến Hàn Quốc với tư cách là một exchange student trong kì thu này, và mình đang mong từng ngày từng ngày được đặt chân đến miền đất hứaㅠㅠ). Hiện tại khi mình đang viết cái này là 1 ngày sau khi nhận mail thông báo được chọn, tâm trạng của mình vẫn vô cùng vô cùng nghẹn ngào, xúc động có, tự hào có, và thật sự đêm qua vì lâng lâng quá mà đến gần 4h sáng mới ngủ được hic hic…

Như mọi người cũng biết thì hiện nay học bổng du học hay học bổng cho các chương trình trao đổi ngắn hạn trên thế giới thật sự rất nhiều. Trường hợp của mình thì mình đã yêu Hàn Quốc từ rất lâu rồi, dù vì lý do gì thì mình cũng không rõ nữa (Không phải do KPOP hay Idol, mình không phải fan KPOP nhe). Và với một đứa cung Song ngư sống phần lớn theo cảm xúc như mình thì mình luôn nghĩ là khi mình yêu một thứ gì đó mà không biết được lý do thì đấy là tình yêu thật sự ^^

Tào lao xíu hoy, vì những lý do trên nên trong bài này mình sẽ chia sẻ từ A-Z quá trình apply học bổng Chính phủ Hàn Quốc (Global Korea Scholarship — thường viết tắt là GKS) cho những bạn nào cũng yêu thích Hàn Quốc như mình và đang tìm kiếm cơ hội để học tập và trải nghiệm ở xứ sở kim chi này nhé! Bài này chắc chắn sẽ dài, nhưng mong là sẽ có thể giúp được một ai đó hoặc truyền động lực cho một ai đó dù chỉ 1 người thôi thì mình đã mãn nguyện lắm rồi (vì knowledge shared is knowledge squared mà nhỉ)… Giờ thì cùng mình bắt đầu nheee!

1. Well begun is half done

Mình xin phép được dùng luôn câu này vì mình không biết dịch sao ra tiếng Việt để nó ngắn gọn súc tích như bản gốc nữa. Thật sự mình phải nhấn mạnh là để apply cho bất cứ loại học bổng nào thì thứ quan trọng nhất chính là sự chuẩn bị thật tốt. Có sự chuẩn bị hoàn hảo nghĩa là bạn đã thành công một nửa rồi ấy. Mình thì khá may mắn là ngay từ khi còn nhỏ mình đã được phép quyết định phần lớn mọi thứ trong đời, từ việc chọn trường cấp 2, cấp 3 hay Đại học tất cả mọi thứ mình đều tự ra quyết định. Và cũng vì mình là một đứa tự lập từ nhỏ nên mình thường làm mọi thứ khi mà độ chắc chắn cao nhất có thể. Thế nên là để có được chiếc GKS ngày hôm nay thì mình đã chuẩn bị từ hơn một năm trước, dù nhiều người có thể sẽ nói là chương trình trao đổi chỉ có 1 kì thôi, sao phải chuẩn bị từ trước một năm chi cho cực. Nhưng mà mọi người ạ, mình là một đứa hoàn toàn bình thường sinh ra trong một gia đình cũng hoàn toàn bình thường, vậy nên trong mọi quyết định của mình, mình luôn cố gắng chịu trách nhiệm với nó. Mình muốn đi Hàn, thì mình sẽ cố gắng để được đi bằng sức của mình chứ mình không thích chuyện vì mình muốn, mình thích mà bố mẹ phải lo cho mình đi. Mình đã nghĩ như thế ngay từ lúc mình bắt đầu nảy sinh ý định đi exchange.

Rồi, về chuẩn bị thì thứ đầu tiên không thể không kể đến là GPA. Dù là Hàn Quốc hay bất cứ quốc gia nào cũng thế thôi, điểm số vẫn là một thứ vô cùng quan trọng. Ngay từ khi đặt chân vào Đại học, mình đã luôn tự nhủ với bản thân là không bao giờ được để điểm số thấp nếu như mình có thể làm nó cao. Nói đến đây thì mình biết là nhiều bạn sẽ kiểu “học ở Đại học quá rộng, có được gì mấy đâu, học xong rồi lại quên, thà rằng giữ điểm số bình thường thôi còn để thời gian đi làm lấy kinh nghiệm”. Ừ mình hoàn toàn hiểu quan điểm này và không hề phản bác chút nào luôn nhé vì mỗi người có một định hướng riêng. Nếu như bạn cảm thấy học không phải là thứ bạn thích mà thay vì thế việc đi làm ở lĩnh vực bạn yêu thích sẽ cho bạn nhiều thứ hơn thì ok, điều đó thật sự rất rất tuyệt. Nhưng tệ là ở Việt Nam việc định hướng nghề nghiệp còn chưa tốt nên không phải ai lên đại học cũng biết là mình sẽ theo cái gì, mình muốn làm gì. Vậy nên với những bạn như thế thì lời khuyên của mình là hãy cố gắng học tốt nhất có thể ở trường cho đến khi bạn tìm thấy thứ bạn thật sự thích và cảm giác xứng đáng để đánh đổi. Vì biết đâu lúc nào đấy mình sẽ cần đến điểm số ấy thì sao, ví dụ bạn muốn đi du học chẳng hạn này. Hoặc ví như lúc bạn đi phỏng vấn với GPA thấp tè mà định hướng cũng lại chưa rõ nữa thì bạn sẽ thể hiện cho nhà tuyển dụng là bạn có cái gì? Ít ra bạn cũng phải làm được một thứ chứ, phải không?

Đó, ngay từ năm nhất mình đã luôn cố gắng giữ GPA ở trường, cụ thể là lúc app vòng 1 ở FTU thì GPA mình là 3.81/8.81, còn lúc app GKS là sau vòng trường khoảng 3 4 tháng thì mình nâng GPA lên 3.81/8.85. GPA càng cao sẽ càng có lợi nha, chắc chắn rồi. Và phần lớn các học bổng khi xét thì sẽ dùng điểm hệ số 10 hoặc 100, mọi người chú ý điểm này nha!

Ngoài GPA là thứ không thể thiếu ra thì mình còn trang bị cho bản thân tiếng Hàn và tiếng Anh nữa. Mình thật sự đã gap kì đầu tiên của năm 2 để tự học và thi lấy chứng chỉ tiếng Hàn trong vỏn vẹn 2 tháng để kịp app cho kì mùa thu. Nhưng câu chuyện gap term này lại là một câu chuyện dài khác mà nếu có dịp mình sẽ chia sẻ với mọi người sau. Có bằng tiếng thật sự có lợi hơn rất nhiều ấy mọi người. Đầu tiên là ở vòng 1 tại FTU nha, thì trường mình sẽ ưu tiên xét những người có 2 chứng chỉ tiếng trước, sau đó đến 1 và đến 0. Vậy nên cố gắng lấy được một chú chứng chỉ dù là sơ cấp thôi thì cũng sẽ vô cùng tốt cho những bạn nào đi những quốc gia không nói tiếng Anh đó. Và đương nhiên là khi qua được vòng trường rồi, đến vòng xét học bổng thì trong số bao nhiêu sinh viên đến từ khắp nơi trên thế giới, chính phủ nước họ cũng sẽ thích những người đã dành thời gian và tâm sức để tìm hiểu về văn hoá và ngôn ngữ của nước họ hơn là những người khác rồi.

Và tất nhiên, Tiếng Anh cũng là thiết yếu vì mình sang đó với tư cách là sinh viên quốc tế và sinh sống cùng các bạn sinh viên quốc tế mà. Mình cũng thi TOIEC ngay sau khi thi TOPIK 1 2 tuần gì đấy nữa, nói chung là đợi đấy chỉ có ăn với đi thi, mệt thở.

Đấy thế nên là, khâu chuẩn bị là vô cùng quan trọng, chuẩn bị càng kĩ thì càng tốt. Viết ra thì nhanh vậy thôi chứ việc chuẩn bị này nó là cả một quá trình dài thật dài luôn ấy, vì học hành có bao giờ đơn giản đâu đúng không?

2. Không bao giờ được phép ngừng cố gắng

Ý này có vẻ sẽ nhắc lại ý trên ở một vài điều nhưng mình vẫn muốn tách ra để nói sâu hơn về cái này một chút. Bạn không bao giờ được ngừng nỗ lực đâu nhé. Sự thật thì như đã kể ở trên, lúc app vòng FTU GPA của mình là 8.81 thôi, nhưng sau khi được chấp nhận qua vòng trường, mình vẫn luôn tiếp tục cố gắng vì với mình, còn cố gắng được là còn phải cố gắng. Và đến lúc app học bổng thì mình đã nâng GPA từ 8.81 lên 8.85. Nhìn thì không quá nhiều đúng không nhưng cũng khá gian nan ấy…Và vì GPA chiếm 50% trong trọng số xét GKS nên là phải luôn cố gắng, lên được 0.01 cũng là lên nha mọi người!

Mình cũng tiếp học thêm tiếng Hàn và thi lại chứng chỉ TOPIK, lúc app vòng 1 thì mình dùng chứng chỉ TOPIK 2 thôi, nhưng 3–4 tháng sau lúc app học bổng thì mình đã dùng chứng chỉ TOPIK 3, mình biết đây không phải là điểm số gì đáng tự hào nhưng mà TOPIK 3 thì cũng là lên trung cấp của tiếng Hàn rồi, nghĩa là bạn đã có thể đọc hiểu và giao tiếp được cơ bản bằng tiếng Hàn. Và tất nhiên là việc nộp chứng chỉ mới cao hơn cùng điểm số cao hơn so với vòng 1 thì sẽ cho thấy sự nghiêm túc và sự nỗ lực của bạn, đúng không nào?

Ngoài ra, mình còn tham gia một hoạt động ngoại khoá của Trung tâm văn hoá Hàn Quốc tổ chức với tư cách là tình nguyện viên hỗ trợ dịch tiếng Hàn và hỗ trợ sự kiện nữa. Mình được cấp certificate cho hoạt động này và mình chỉ nộp đúng certificate này cho hoạt động ngoại khoá thôi. Mình nghĩ là cái đó có thể không chiếm quá nhiều trong trọng số tính điểm nhưng nó cũng sẽ cho thấy là bạn thật sự quan tâm đến văn hoá của nước này và bạn thật sự muốn dùng ngôn ngữ của họ để làm việc. Thế nên là, làm mọi thứ có thể để đa dạng hoá hồ sơ của bạn nha!

Dưới đây mình sẽ đính kèm ảnh về các giấy tờ yêu cầu và các tiêu chí đánh giá mà bên đó gửi cho mình, mọi người có thể tham khảo.

Ảnh hơi mờ do mình cut ra, mọi người xem tạm nhé!

3. Về Study Plan (SP) và Personal Statement (PS)

Nhắc đến học bổng thì không thể thiếu được 2 thứ này đúng không nào, hay mọi người thường gọi chung là essay đó. Mình không biết các kì trước như thế nào nhưng kì này mình được trường đối tác gửi cho yêu cầu để viết SP và PS khá chi tiết và cụ thể (mình cũng sẽ kèm hình dưới đây cho mọi người thấy luôn nhé).

Hic, vẫn mờ quá vì vẫn là ảnh cut ra.

Dù mình là một đứa khá thích viết nhưng khoảng thời gian viết luận này vẫn là khoảng thời gian mệt mỏi nhất với mình từ trước đến giờ. Mình không có định nghĩa rõ ràng về SP hay PS, mình đã viết một bản thảo ngay từ sau khi nhận được thông báo mở đơn apply học bổng của bên kia. Nhưng mấy hôm sau trường đó gửi thêm 1 chiếc mail nữa nói về những cái mình phải viết trong SP cũng như PS (như hình bên đó). Đọc xong mình bất lực và tuyệt vọng vô cùng vì mình nhận ra cái mà mình viết phác thảo trong SP thì là thứ mà được yêu cầu để viết trong PS, và ngược lại. Hơn thế nữa là sau khi tham khảo ý kiến của người bạn thì mình nhận ra là bài viết của mình quá dài. SP và PS bạn được yêu cầu viết trong 3 trang, nhưng sau khi đọc kha khá các bài luận xin học bổng trên mạng và theo lời khuyên mình nhận được thì 1 bài luận sẽ đẹp nhất khi nó ở khoảng 1.5–1.75 trang thôi nhé. Thật sự khó đúng không nào, mình biết chúng ta sẽ luôn muốn kể nhiều câu chuyện của bản thân để tạo ấn tượng trong mắt hội đồng, nhưng không phải lúc nào dài dòng cũng là tốt đâu nhé. Quan trọng nhất vẫn là bạn phải suy nghĩ thật kĩ về bản thân, xem điểm mạnh thật sự của mình là gì, và điểm gì mà bạn nghĩ sẽ khiến bạn khác biệt so với các đối thủ khác. Những câu chuyện lâm li bi đát thường được nhiều người nghĩ là sẽ tạo được sự cảm thương, nhưng mà hội đồng họ cũng bận lắm, đọc bao nhiêu bài mà bài nào cũng lâm li bi đát thì họ chẳng chịu được đâu. Mình thấy cái quan trọng không phải bạn kể là bạn khổ như thế nào, mà bạn phải cho thấy được sự nỗ lực của bạn để vượt lên những hoàn cảnh ấy.

Mình phải viết đi viết lại bản thảo của mình khoảng tầm 4 5 lần gì đó trước khi đi đến bản cuối cùng gọi là “tạm hoàn chỉnh”. Thật sự lúc đó mình đang phải ôn thi cuối kì ở trên trường, lại đang bị ốm nữa nên mình đã stress kinh khủng, nhưng mà may là tính mình khi mình muốn cái gì mình phải làm cho xong, nên là vẫn cố gắng viết xong bản final rồi ôn thi :< Việc viết đi viết lại này cũng rất có ích nhé, vì sau mỗi lần viết lại mình lại có thể thu gọn được những chi tiết thừa thãi và chắt lọc được những điểm sáng tốt hơn. Thế nên, biết là viết nhiều rất mệt và nản, nhưng mà cố lên, cố lên, cố lên nhé!

Tiếp nữa một điều cũng phải chú ý ở trong bài luận là tất cả những gì bạn viết ra thì nên có bằng chứng cụ thể nhé. Ví dụ mình có viết trong Study Plan về việc mình từng đi thực tập ở một công ty trong lĩnh vực HR, và mình cũng có định hướng theo HR cho công việc sau này. Thì lúc nộp hồ sơ mình cũng đã nộp cả Certificate of Internship cho họ (cái này nhiều công ty Việt Nam không có sẵn đâu nên mình đã tự làm một mẫu sau đó lên công ty xin dấu xác nhận). Chủ động lên nha mọi người!!! Bên cạnh đó thì mình cũng nêu trong bài luận về thành tích của mình là đã từng được học bổng khuyến khích học tập ở FTU, nhưng mình không nộp giấy chứng nhận vì mình nghĩ là không có giấy đó, nhưng sau này mình mới biết là giấy chứng nhận từng được học bổng cũng có thể xin được đó nha. Nên là khi bạn định nêu ra điều gì trong bài luận thì hãy chuẩn bị luôn cả giấy tờ và những thứ liên quan có thể xác nhận nhé.

Mình nghĩ là về SP và PS thì mình chỉ chia sẻ được đến đây thôi, mọi người có thể tham khảo ảnh trên và tìm hiểu thêm ở nhiều nguồn khác vì mình nghĩ SP với PS của mình có lẽ cũng không phải quá mạnh =)).

(Nhưng nếu bạn nào muốn tham khảo thì đừng ngại mà inbox cho mình nhé, vì dù nó không thật sự tốt nhưng biết đâu lại giúp được ai đó thì sao)

4. Về Letter of Recommendation

Cái này cũng là thứ khiến mình đau đầu lắm nè, vì như mọi năm, ở mọi trường thì LoR này là thứ mà bạn có thể xin từ các giảng viên trường Đại học. Nhưng đến kì của mình thì trường đối tác có gửi luôn một thông báo là mình không được phép xin LoR của trường mà phải xin của một cơ quan có thẩm quyền khác. Mình nghĩ nát óc không biết cơ quan có thẩm quyền đấy có thể là cái gì, vì sinh viên mình ngoài trường học ra thì có mấy ai join vào một tổ chức nào đủ thẩm quyền để mà xin LoR đâu.

Nhưng mà có lẽ cũng vì một chút may mắn kèm chút bốc đồng mà khi mình định lên công ty cũ để xin Certificate of Internship thì mình đã nghĩ là “Không biết xin LoR của công ty thì có được không nhỉ?” Và mình đã hỏi anh Phong admin của SBS Scholarship Hunters thì anh có bảo là “Được chứ em, miễn sao người ta đủ hiểu em là được”. Và thế là mình đã tức tốc chuẩn bị LoR trong 1 buổi chiều và chạy lên công ty xin dấu. Thật may là dù mình đã làm ở công ty từ hơn 1 năm trước rồi và cũng đã nghỉ gần 1 năm để theo đuổi miền đất hứa nhưng mình vẫn còn giữ liên lạc với chị mentor hồi đó mình làm việc cùng, và chị ấy đã giúp mình rất nhiều. Thế mới biết, đi đâu cũng vậy, làm gì cũng vậy, những mối quan hệ tốt sẽ là thứ mà mình nên gây dựng để nó đi theo mình đến mãi sau này. Mọi người cũng hãy tìm mọi cơ hội có thể nhé, như mình dù đã nghỉ ở công ty gần 1 năm rồi nhưng vẫn có thể xin được dấu nè, nên là hãy cố gắng bằng mọi cách, dù chỉ 1% cơ hội cũng phải tìm cách tận dụng nha!

5. Tin vào bản thân, tin vào bản thân, tin vào bản thân

Điều quan trọng nhắc lại 3 lần chắc vẫn chưa đủ. Câu chuyện ở đây có hơi nhạy cảm một chút nhưng mình vẫn sẽ chia sẻ. Thì như đã kể trên, mình đặt hi vọng vào chiếc học bổng này cực nhiều vì mình không muốn người thân phải chi cấp cho chuyến đi mà tự mình lựa chọn. Mà khi mình nghĩ quá nhiều về một thứ thì mình thường bị phát lo quá đáng. Tự nhiên một ngày, mình đang ôn thi ở trên trường thì mình lại nghĩ đến việc xem bói, và mình đã nhắn tin nhờ một chú trên KDH xem (mình sẽ không nói sâu về cái này nhé) và kết quả là chú ấy bảo mình sẽ không bao giờ được học bổng đâu. Chòi xong! Tự nhiên biết bao nhiệt huyết tuổi đôi mươi bị dập tắt cái rụp. Mình thì vẫn luôn sống theo ý mình thôi nhưng những lời nói kiểu tiên đoán của người khác cũng ảnh hưởng mình ít nhiều. Thế là lúc đấy mình bắt đầu vừa chuẩn bị ôn thi trên trường, vừa chuẩn bị hồ sơ, vừa lo kiếm tiền để chi tiêu trong trường hợp miss học bổng. Đến lúc này mình mới nói chuyện với mẹ một cách nghiêm túc và thẳng thắn. Trước đó mình chỉ bảo là con sắp đi Hàn theo một chương trình trao đổi như thế này, nhưng con sẽ cố gắng để không phải mất nhiều chi phí. Đến lúc này, khi mình thật sự cảm thấy bản thân không thể tự lo hết được, mình đã chia sẻ thẳng là con đã cố gắng chuẩn bị rất nhiều, nhưng vẫn có khả năng là con sẽ không được học bổng đâu vì có nhiều người giỏi hơn con rất nhiều nữa. Mình cũng đặt vấn đề là con cần một khoản tiền như thế này, có thể bố mẹ cho con vay sau đó khi về Việt Nam còn sẽ trả dần. Tất nhiên bố mẹ thì sẽ luôn ủng hộ con cái hết mực rồi (hoặc ít nhất là bố mẹ mình), nhưng mình vẫn bám víu hi vọng, cố gắng chuẩn bị hồ sơ và mong điều xấu nhất không xảy ra.

Và đấy, theo như kết quả thì điều xấu nhất không xảy ra thật. Có thể một phần cũng là do mình may mắn (bình thường mình đen lắm, đi thi khoanh bừa trúng 3/30 câu nên nếu do may mắn thì chắc lần này dồn hết vận may cả đời mình mất). Nhưng hơn cả mình vẫn tin là do sự nỗ lực không ngừng và tin vào bản thân, chuẩn bị mọi thứ thật tốt, bám víu vào từng cơ hội dù là nhỏ nhất. Như mọi người thấy ở trên thì bên trường đó đưa ra 5 mục giấy tờ cần thiết, trong đó 3 phần là không bắt buộc. Nhưng mình có đủ cả 5 (phần rewards thì không có giấy chứng nhận học bổng nhưng mình vẫn nhắc đến trong bài luận).

Hmm, bài dài quá rồi nên mình sẽ dừng ở đây thôi, khi nào chợt nhớ ra điều gì mình sẽ lại chia sẻ tiếp. Nhưng có một điều mà mình luôn muốn nói với tất cả mọi người. Mình chỉ là một cô gái vô cùng bình thường, sinh ra trong một gia đình vô cùng bình thường. Bằng tất cả sự nỗ lực của bản thân mà hiện tại mình sắp có một trải nghiệm ở tuổi 20 mà mình mong đợi nhất trong đời. Mình không biết ngày mai sẽ thế nào, tương lai sẽ ra sao. Có thể là sau khi về Việt Nam mình sẽ chán học và tìm thấy một ngã rẽ mới, hoặc có thể là mình sẽ bỏ học luôn ấy chứ ^^ Mọi thứ với mình đều có thể, vì mình là đứa sống theo cảm xúc và có máu liều cực độ. Nhưng được cái cảm xúc của mình đều khá tích cực nên mình chưa bao giờ ra quyết định nào khiến mình hối hận hay phải trả giá quá nhiều. Sau này ra sao, mình chẳng biết. Nhưng mình dám chắc là mình sẽ luôn nỗ lực để trở thành người mà mình muốn trở thành. Mình cũng tin là mọi sự kiện diễn ra trong đời đều có ý nghĩa riêng của nó. Mình chưa bao giờ nghĩ việc đi thực tập ở công ty ngay từ năm nhất lại có thể giúp ích cho hồ sơ apply học bổng của mình sau này. Nhưng đến bây giờ thì mình hoàn toàn tin là mọi thứ trong đời đều sẽ có ý nghĩa nếu như bạn biết trân trọng và liên kết chúng với nhau. Thế nên là, hãy cố gắng sống thật nhiệt tình, thật trọn vẹn, cho đi nhiều, cống hiến nhiều vào nhé. Biết đâu đến một lúc nào đấy thứ bạn nhận được lại to lớn hơn bội phần thì sao!

Thôi mình dừng bút thật đây. Đây là lần đầu tiên mình quyết định chia sẻ một thứ công khai thế này nên mình chẳng mong gì nhiều đâu. Mình coi đây như là một thứ để ghi lại những ngày tháng tuổi 20 mình đã sống với tất cả nhiệt huyết như thế nào, để sau này khi nhìn lại sẽ có cái khiến mình mỉm cười. Và tất nhiên nếu như bài này có thể đến tay một ai đó và truyền được động lực cho một ai đó, dù chỉ là một người thôi thì đó cũng là hạnh phúc vô cùng to lớn đối với mình rồi. Chào nhé… Annyonggg!!!

From Bùi Hồng to Opty Hunters <3. Hình ảnh trong bài được down từ nguồn ảnh miễn phí Unsplash.